trời xuống trăng lên mây chuyển màu
én chiều vội vã cũng bay mau
tâm tư gửi theo muôn trùng gió
chợt lòng nghe nặng một niềm đau
trông xa ngàn dặm quê nhà đó
nhớ mẹ thương em lại giận mình
công danh hai chữ ta còn nợ
ơn đền oán trả hẹn ngày sau…